ANUSĀSANĀ VAṬṬORU
ANUSĀSANĀ VAṬṬORU, thông cáo bằng tiếng Sin-ha-la được gửi đến các tỳ-kheo bởi Vāliviṭa Piṇḍapātika Saraṇaṅkara Saṅgharāja ở thành Kandy, Tích Lan, vào thế kỷ 18, quy định rõ cách tỳ-kheo nên tự rèn luyện và cách hành xử trong cuộc sống hàng ngày theo lời dạy của Đức Phật. Vāliviṭa Saraṇaṅkara Saṅgharāja, người tiên phong trong công cuộc phục hưng tôn giáo ở Tích Lan, nhận ra rằng Tăng đoàn phải được tổ chức tốt và xóa sạch mọi suy đồi nếu Phật giáo muốn tồn tại lâu dài ở hòn đảo này. Do đó, ông coi trọng đức hạnh hơn tri thức. Học giả P. B. Sannasgala, trong phần giới thiệu về cuốn Saṅgharāja Sādhucariyāva (p. xxii), viết, “Saṅgharāja đã cố gắng rèn luyện các đệ tử và các tỳ-kheo dưới quyền bằng việc khuyên bảo, khuyến dụ và khiển trách bất cứ khi nào họ có sai sót. Bất cứ khi nào không thể tự mình làm việc này, ông thường gửi thông cáo đến các ngôi đền khác nhau để hướng dẫn chi tiết về việc hành xử của các tu sĩ.” Một vài dòng trích từ một thông cáo như vậy trong phần Mādapansala thuộc chương Malwatta có thể giúp độc giả hiểu về nội dung của chúng. Thông tư bắt đầu: “Kính chào Đạo sư. Thông cáo này tôi gửi như một lời nhắc nhở đến tất cả các đệ tử của tôi và các vị có đức hạnh khác, những người đã trở thành người bảo hộ giáo pháp của Đấng Đại Từ bi từ việc gia nhập Tăng đoàn. Ngài không được thốt ra những lời nói vu khống đưa đến việc người này chống báng người khác, không được xúc phạm ngay cả một đệ tử của mình bằng việc nói về đẳng cấp hoặc xuất thân của anh ta, không tham gia vào bất kỳ hành động nào của thân hay lời nói đưa đến xung đột và cãi vã, không lãng phí thời gian của mình đắm chìm vào sự kiêu hãnh của tuổi trẻ, nên biết ơn dù chỉ một điều tốt nhỏ nhất được làm cho mình.
W. G. W.