ALIYAVASĀṆĪ
ALIYAVASĀṆĪ, được đề cập trong một bản khắc đá của vua A-dục, được tìm thấy tại Bhābru và được gọi là sắc lệnh Bhābru, hay bản khắc Bhabra.
Đã có một số suy đoán trong quá trình xác định các bản kinh do A-dục khuyên trì tụng. Nhưng những quan điểm mới nhất đã đồng nhất Aliyavasāṇi với 4 Truyền thống Bậc Thánh (Ariya-vaṃsa) của bài kinh có tên đó (A. II, 27).
Đối với bài kinh của bản khắc, xem E. Hultzsch, trong CII., Quyển I trang 173, và đối với sự đồng nhất bài kinh của Dharmananda Kosambi, xem IA. Quyển XLI (1912) trang 39. Sự đồng nhất này được củng cố bởi bài kinh này được phổ biến rộng rãi qua nhiều thời đại, và điều này chắc chắn đã góp phần to lớn vào việc duy trì giới luật và đức hạnh trong sạch trong Tăng đoàn – chính là mục đích của sắc lệnh vua A-dục.
Kinh Thánh Chủng (Ariyavaṃsa Sutta) nói về bốn dòng dõng hay di sản cao quý mà một tu sĩ Phật giáo lý tưởng nên ấp ủ và trau dồi:(1) hài lòng với bất kỳ chiếc y nào mình có, (2) hài lòng với bất kỳ thực phẩm (thuốc men) nào được dâng cúng cho mình, (3) hài lòng với bất kỳ chỗ ở nào mình có và (4) an vui trong thiền định; Xem ARIYAVAṂSA.
H.G.A.v. Z.