AKĀLARĀVI JĀTAKA
AKĀLARĀVI JĀTAKA (J. I, trang 435-6, Số 119), được Đức Phật kể cho các Tỳ-kheo ở Kỳ-đà viên, ám chỉ một Tỳ-kheo gây ồn vào những lúc phi thời. Tỳ-kheo này xuất thân từ một gia đình nề nếp ở Xá-vệ, xuất gia nhưng bỏ bê phận sự và việc học giáo Pháp.
Khi Brahmadatta làm vua xứ Ba-na-lại, Bồ-tát là thầy của 500 thanh niên Bà-la-môn. Những thanh niên Bà-la-môn này có một con gà trống có nhiệm vụ gáy đánh thức họ dậy học bài. Khi con gà trống này chết, họ tìm được một con gà trống khác trong nghĩa địa và nhốt nó vào lồng. Vì lớn lên trong nghĩa địa, nên con gà trống này không có ý thức về thời gian và thường gáy vào lúc nửa đêm cũng như lúc rạng sáng. Vì vậy, những thanh niên Bà-la-môn thức dậy lúc nửa đêm và học tập. Tuy nhiên, đến rạng sáng, họ cảm thấy học khó vào vì ngủ không đủ giấc. Khi con gà này gáy vào ban ngày, tiết học của họ bị gián đoạn. Sau đó, các thanh niên Bà-la-môn khó chịu với việc gáy của con gà và vặn cổ nó.
Đức Phật cho biết Ngài chính là vị thầy trong câu chuyện, các đệ tử của Ngài là 500 thanh niên bà-la-môn, và vị Tỳ-kheo này chính là con gà trống không biết cần gáy vào lúc nào (gáy phi thời).
Trong câu chuyện về trưởng lão Padhānakatissa của Chú giải kinh Pháp Cú (Dhammapadaṭṭhakathā) (trang 142), chuyện tiền thân này có tên là Akālarāvi-kukkuṭa và trưởng lão Padhānakatissa chính là con gà trống gáy phi thời.