AKṢAYAMATI-PARIPṚCCHĀ (-NĀMA-MAHĀYĀNA- SŪTRA)

AKṢAYAMATI-PARIPṚCCHĀ (-NĀMA-MAHĀYĀNA- SŪTRA), một tác phẩm tiếng Phạn sau này được dịch sang tiếng Hán với tựa là Vô Tận Ý Bồ Tát Hội.

Bản kinh này nhằm giải thích và làm sáng tỏ những giáo lý Đại thừa phức tạp.  Do đó, tầm quan trọng lớn gắn liền với nó trong nhiều tác phẩm Đại thừa khác nhau.

Paripṛcchā (từ từ tiếng Phạn pari và gốc từ prach : truy vấn, đặt câu hỏi) thường được coi là những đoạn ngắn đề cập đến một vấn đề cụ thể liên quan đến các giáo lý tâm linh do Đức Phật tuyên thuyết, mà sau đó đã được các vị thầy của Đại thừa chú giải và minh họa.  Do đó, các cuộc đối thoại khác nhau của các vị Bồ-tát ở các chùa Đại thừa đã được biên soạn và phân loại theo ký hiệu paripṛcchā (vấn kinh).  Trong số này, Akṣayamati-paripṛcchā (Vô Tận Ý Bồ-tát vấn kinh) chiếm một vị trí quan trọng.  Những bài kinh được gọi là paripṛcchā này và một số bài kinh tương tự khác, tổng cộng có 48 bài, nằm trong lớp Bảo tích (Ratnakūṭa) (q.v.) của các tuyển tập tiếng Hán và tiếng Tây Tạng.  Trong hầu hết các trường hợp, các bản paripṛcchā gốc dường như đã bị thất lạc.  Do đó, các giáo lý được thảo luận trong những bài kinh này chỉ được thu thập từ các nguồn chuyển ngữ.  Về phương diện này, Tập Bồ-tát học luận (Śikṣāsamuccaya) của Śāntideva vẫn là nguồn tư liệu chính cung cấp các trích dẫn và bản mẫu từ các bài kinh này.  Khi bàn về các chủ đề tâm tùy hỷ (muditā) (Śikṣ. 190.4), 80 dạng śruta (212.12, 233:6, 236.1, 6), cittadharma-smṛtyupasthāna (271.4, 278.4), Śāntideva thường đề cập đến Akṣayamatisūtra (Vô Tận Ý Bồ-tát Kinh), nhưng rất hiếm khi ông cung cấp cho chúng ta thông tin về nội dung chính của bài kinh này.

Candrakīrti trích dẫn, trong những tài liệu khác, từ Akṣayamati-Upāli-paripṛcchā.  Đại tập Lý giải Chính yếu (Mahāvtyutpatti) (1400) chỉ có một đề cập đến Akṣayamati-paripṛcchā (Vô Tận Ý Bồ-tát vấn kinh) một lần duy nhất, trong đó nó được trích dẫn như một bộ luận có thẩm quyền trong số nhiều bộ luận khác được tác giả coi là nguồn tài liệu cho các giáo lý Đại thừa.

Akṣayamati-paripṛcchā (Vô Tận Ý Bồ-tát vấn kinh) chứa nhiều giáo lý uyên thâm được giải thích tại một pháp hội theo yêu cầu của Bồ-tát Vô Tận Ý.  Bản gốc được dịch


sang tiếng Hán (Nanjio, 23 : 45) bởi Bodhiruci của đời nhà Đường.

Một bản dịch tiếng Tây Tạng được tìm thấy trong phần Dkonbrtsegs (Ratnakūṭa, Bảo Tích) của Kangyur dưới tựa đề Blo-gros mi-tad-pas shus-pa shes-bya-ba theg-pa chen-poḥi mdo, đề cập Surendrabodhi và Ye-śes sde làm dịch giả.  Tác phẩm này đã được sửa lại bởi Dharmatāśīla (TM. Số 89 ; AMG. II, 218).

W. S. KT.