AGGABODHI

AGGABODHI (1), một hoàng tử của Tích Lan vào thế kỷ thứ 7 A.C.. Dòng dõi của cha ngài, Mahātissa, có nguồn gốc từ Okkāka; mẹ của ngài, Saṅghasivā là con gái người cai trị vùng phía nam, Rohaṇa. Aggabodhi là con cả trong ba người con trai và được mệnh danh là “người cai trị độc lập của Rohaṇa”. Ngài là một người năng nổ đóng góp cho sự nghiệp tôn giáo và chịu trách nhiệm về toà khất thực Mahāpali và Dāṭhaggabodhi pariveṇa, cả hai đều ở Māhāgama (TissaMahārāma); tịnh xá Paṭimā ở Kāṇagāma, nơi ngài dựng một tôn tượng Phật vĩ đại bằng đá lộng lẫy đến mức được coi là kỳ diệu[1]; các tịnh xá Sālavāṇa và Pariveṇa, cũng như tịnh xá ở Kājaragāma (Kataragama) và những toà nhà mới ở tịnh xá Dhammasāla. Ở Kāṇagāma ngài cũng xây dựng các bệnh viện cho người mù và người bệnh. Không phải mọi công trình này đều được ghi nhận, nhưng có lẽ hầu hết chúng chỉ thuộc vùng ngài cai quản. Ngài là một Phật tử thuần thành. Người ta ghi chép rằng có một lần ngài đã xúc động đến nỗi dùng thực phẩm còn lại từ đồ cúng dường cho Tăng đoàn. Như một biểu hiện thêm của lòng mộ đạo đưa đến hành động đó, ngài đã cúng dường cho Tăng đoàn cả ngôi làng Maṇḍagāma (Mhv.xlv, 38 ff).

D. T. D.

 

AGGABODHI (2), một cận thần của Vua Sena III xứ Tích Lan  (938-46 A.C.). Khi cai quản quận vùng núi (Malayarāja), ngài đã xây dựng tịnh xá Nāgasālā. Địa điểm của nó vẫn chưa được xác định, nhưng có thể là thuộc vùng quản lý của ngài. Vua Sena đã tới thăm tịnh xá trong một chuyến vi hành và ban cho nó danh hiệu làng bảo trì (Mhv.liii, 36).



[1] Có thể là tôn tượng đá khổng lồ ở Mālīgāvela (ASCAR. 1934, para 81; Trường đại học Tích Lan, Lịch sử của Tích Lan, I, trang 404.