ABHĀVASAMUDGATA

ABHĀVASAMUDGATA (ý nghĩa: “phát sinh từ thực tại không thật, hay hư không”) là tên một vị Phật đã sống cách đây nhiều asaṅkheyya (a-tăng-kỳ kiếp). Chương 8 của kinh Samādhirāja (Chính Định Vương) được dành để nói về sự ra đời và những công hạnh của Đức Phật Abhāvasamudgata. Chuyện được kể ở đây là vào thời điểm Đức Phật vừa đản sanh, Ngài đã bay lên không trung đến độ cao bằng bảy tāla (cây cọ), sau đó, bước bảy bước trong không trung và thốt ra những lời sau: ‘Abhāva-samudgatā sarvadharmā iti’ ‘Vạn pháp được sinh ra từ thực tại không thật, từ hư không’. Từ đó Ngài có tên này.

Người ta nói rằng với sự tuyên bố chân lý này, bản chất không thật của tam thiên đại thiên thế giới được thấy rõ. Tuyên bố này được nói ở địa cầu, sau đó lan tỏa và được nghe thấy ở tất cả các cõi lên đến tận cõi Brahmā.

Vào thời điểm Ngài thành Phật, từng chiếc lá của mỗi cành cây, ngọn cỏ, bụi rậm, thực vật, cây rừng đều phát ra âm thanh ‘Abhāvasamudgata’ Và trong tất cả các cõi giới mà chân lý này được thuyết, giáo lý ‘thực tại không thật’ của nhận thức đơn thuần được thấy rõ, công nhận và thực tập.

Người ta cũng nói rằng trong thời kỳ của Đức Phật này, có một hoàng tử tên là Mahā-karunācintī, người đã nghe bài giảng về samādhi (định) dưới chân Ngài. Sau khi nghe Đức Phật thuyết giảng, hoàng tử đã từ bỏ đời sống cư sĩ và đắp y vàng. Ngài đã nắm bắt và hiểu được vai trò của định cũng như tầm quan trọng của nó với chứng ngộ Phật quả. Sau đó, ngài đã thiền định và thuyết giảng về nó, kết quả là trong suốt hai mươi kiếp kế tiếp ngài không bao giờ bị tái sanh trong ác đạo, bản thân ngài cũng thành tựu giác ngộ.

LUCY DE ZOYSA.