ĀḶAVĪ

ĀḶAVĪ, một thị trấn cổ xưa của Ấn Độ gặp trong câu chuyện về Đức Phật và chủ yếu vào những thời điểm khác nhau trong thời kỳ Ngài trú ngụ tại tịnh xá Aggālava gần đó.  Nó được đề cập trong phần giới thiệu của các chuyện tiền thân sau: Tipallatthamiga (Số 16), Maṇikaṇṭha (Số 253), Brahmadatta (Số 323) và Aṭṭhisena (Số 403).  Āḷavī nằm giữa Vương-xá và Xá-vệ, cách Xá-vệ 30 do tuần và có lẽ cách Ba-na-lại 12 do tuần.  Vào năm 16 sau khi thành đạo, Đức Phật đã an cư kiết hạ tại chính thị trấn này. Sau đó, Ngài được kể là đã thuyết pháp cho 84.000 người.  Trong một lần, khi cư dân thị trấn thiết trai cúng dường Ngài, Ngài đã hoãn việc cảm ơn cho đến khi một nông dân nghèo, vốn nóng lòng được nghe Pháp, tìm đến.  Trước tiên, Đức Phật đề nghị cho người nông dân được thọ thực, sau đó nhờ được nghe Pháp, ông ta chứng được Sơ Quả (sotāpatti). Trong một lần khác, Đức Phật từ Kỳ-đà viên đến Āḷavī để giúp đỡ con gái một người thợ dệt.

Cư dân của thị trấn được gọi là Āḷavakā và vua của họ là Āḷavaka.  Dạ xoa Āḷavaka và Hatthaka Āḷavaka là cư dân nổi tiếng của thị trấn. Trưởng lão Ni Selā, con gái của một vị vua, cũng được sinh ra ở đây, và do đó được biết đến với cái tên Āḷavakā (Psalms of the Sisters, trang 43).  Có một Tăng đoàn lớn trong thị trấn này, nơi trở thành một trung tâm dân cư sầm uất, khiến Đức Phật đặt ra các giới luật liên quan đến việc xây dựng các tòa nhà.

Āḷavī (var. Aṭavī) đã được đồng nhất với Newal (Nawal) ở quận Urao của Các tỉnh Thống nhất (cũ), cũng như với Aviwa, cách Etwah 27 dặm về phía đông bắc.  Đề xuất nó đã từng ở trên bờ sông Hằng dường như không thể trụ lại (DPPN, I, trang 29fi f.);

D.T.D.